Thursday, January 11, 2018

Tổng thống V. Putin – một chính nhân quân tử!

Tổng thống V. Putin – một chính nhân quân tử!
Sau lần gặp thầy và được thầy hướng cho một mục tiêu hành động. Putin tìm mọi cách để tiếp cận trung tâm quyền lực ở điện Kremlin. Ông giời không phụ những người có tâm và hầu như mọi sự đều được xếp đặt một cách hợp lý. Putin liên hệ được với Anatoly Chubais, một người bạn mà Putin rất thân hồi còn làm việc ở cục tình báo, ngỏ ý muốn tái xuất giang hồ. Chubais nghe xong, sung sướng như bắt được vàng. Anh hùng trọng anh hùng, họ trọng nhau về nhân cách cũng như về tài cán, họ đến với nhau vì phẩm chất tương đồng của nhau, Chubais thúc dục Putin mau chóng sắp xếp về ngay Moscow để gặp mặt.
Tổng thống Nga V. Putin
Trước tiên, chúng ta cũng nên tìm hiểu chút ít về Anatoly Chubais. Nhân vật này khi ấy đang là một nhân tố quan trọng trong nội các của Yeltsin. Thời điểm ấy, Chubais đảm đương chức chủ nhiệm văn phòng tổng thống. Chubais là một phần tử tích cực tham gia công cuộc đổi mới về kinh tế của nước Nga. Trong thời gian Yeltsin tranh cử tổng thống, ông có công giúp Yeltsin dành được chiếc ghế tổng thống Nga đầu tiên, từ đó mở rộng quyền lực của mình, củng cố căn cơ chính trị cho bản thân. Một ký giả phương Tây đã hình dung về Chubais như sau: “Anh ta là một lưỡi dao sắc bén, lạnh lùng, mềm mại và cũng cứng rắn. Anh lại như một đấu sĩ bò tót, đứng nguyên một nơi, múa tung tấm vải đỏ, linh hoạt chuyển động cơ thể, luôn giữ được sự nhẹ nhàng, lý trí và bình tĩnh với sự cảm hứng cao độ để rồi lựa thời cơ để đâm thẳng lưỡi gươm vào cơ thể của con bò tót hung dữ”. Do lòng cảm kích của Yeltsin nên Chubais được trọng dụng. Lúc này ở Nga, hầu hết mỗi chính khách đều đại diện cho một tập đoàn xã hội ở Nga. Đằng sau Chubais là những tập đoàn kinh tế hùng mạnh, khiến ông sau này đi sâu vào kinh tế và được mệnh danh là “Sa Hoàng kinh tế của Nga”. Bởi lý do sức khoẻ, nên sau nửa năm đắc cử, Yeltsin thường nghỉ ngơi dưỡng bệnh, công việc phó mặc cho Chubais điều hành, Chubais nghiễm nhiên trở thành một chủ nhân “thực tế” của điện Kremlanh, anh ta hầu như lũng đoạn hết thảy quyền lực, những báo cáo bao gồm từ thủ tướng Chernomyrdin, bộ trưởng nội vụ Kulikov, bộ trưởng quốc phòng...đều phải qua tay Chubais rồi mới đến được tay tổng thống.
Tháng 8 năm 1996, Putin lên đường đến Moscow để gặp Anatoly Chubais. Trước đó Chubais cũng đã tiến cử Putin với Yeltsin. Yeltsin cũng đã từng nghe nói về Putin và cũng cảm phục con người này, đặc biệt cảm thấy phong cách chính trị cứng rắn của Putin có phần giống mình và rất hợp khẩu vị mình, cộng thêm lời giới thiệu từ Chubais nên lập tức Yeltsin cho Putin làm bí thư hội đồng uỷ viên an toàn của Liên bang Nga.
Một ngày trung tuần tháng 9 năm 1997, Putin bỗng nhận được một tin quan trọng từ kiểm sát trưởng Nikolayevich Kosygin rằng viện kiểm sát tối cao liên bang Nga đã hoàn tất thủ tục điều tra vụ án của sư phụ Anatoly Sobchak, sắp sửa chuyển giao cho toà án tối cao xét xử. Làm việc trong KGB nhiều năm nên Putin thấu hiểu trò chơi quyền lực trừ khử nhau tận cùng của các đối thủ, cờ trong tay ai thì kẻ ấy có quyền SÁT, mà đã định tội thì khó lòng mà thoát tội. Putin bèn bí mật tìm đến thương thảo cùng Anatoly xem có cách nào ứng phó. Anatoly với vẻ mặt âu sầu rồi cất tiếng bằng những lời bi ai:” Lúc này ta như cá nằm trên thớt của họ, còn có cách nào khác đâu?”. Putin chân thành nhìn thầy nói: “Không, thưa thầy, không có sự dậy bảo của thầy thì con đâu có ngày nay. Làm người không thể vong ơn bội nghĩa, con dứt khoát tìm cách cứu thầy!” Anatoly lấy tay vỗ vào vai Putin nói:” Chỉ cần con có tâm như vậy, thầy đã mãn nguyện, lúc này, con chưa có năng lực như vậy, hơn nữa, nếu con giúp ta, Yeltsin cũng sẽ không tha cho con”. Anatoly nói đúng không sai, tuy rằng Putin lúc bấy giờ đã có chút quyền lực, nếu như cứu một người bình thường thì quá dễ dàng, nhưng muốn cứu một nhân vật như Anatoly thì như đáy biển mò kim, quyền năng chưa đủ cân lạng. Putin băn khoăn suy lường: Nếu ân sư gặp nạn mà ta khoanh tay đứng nhìn, ta còn là con người hay không? Vấn đề là, làm thế nào để sư phụ tránh bị ngồi tù? anh ta suy tính triền miên, lục lọi mọi mưu hèn kế bẩn trong thời làm mật vụ xô viết và cuối cùng quyết định dùng kế điệu hổ ly sơn và bất chợt nghĩ ra một quan hệ với một người mà mình đã từng giúp đỡ thời đó, rồi một kế hoạch kinh thiên động địa được phác hoạ trong đầu và từ từ hiện rõ hình hài...
Nguyên do là khi Putin đang công tác tại KGB có một vụ án đình đám đã qua tay Putin, Putin đã giải quyết êm đẹp để rồi có thêm một người bạn đáng quý. Sự việc cụ thể là con gái rượu của chủ tịch tập đoàn hàng không LOT Polish Airlines ông Dariusz Nowak bị bắt cóc tống tiền bởi Mafia Italia. Ông ta mới đầu có nhờ cục tình báo Anh lên kế hoạch trảm thủ cứu con tin, nhưng lo sợ cứu không thành mà lại nguy hại đến tính mạng con gái. Sau đó Nowak liền nhờ đến KGB, cơ quan mật vụ Xô viết bèn giao trọng trách này cho Putin, một người dầy dạn kinh nghiệm nhất trong KGB. Putin biết rằng không thể dùng phương pháp đối đầu, bèn thông qua mối quan hệ của mình với các đại ca xã hội đen ở New York, nhờ họ đứng ra đàm phán với đại diện Mafia Ý tại một nhà hàng ăn Ý toạ lạc tại khu Little Italy gần phố Tầu New York. Kết quả là thoả thuận chi trả một khoản tiền hợp lý, con gái rượu của Nowak được thả tự do nguyên vẹn từng chân tơ kẽ tóc. Qua vụ này, Nowak đánh giá cao về Putin và mang ơn Putin.
Từ đó Putin nghĩ rằng kế hoạch này phải nhờ đến Nowak, mượn Nowak một chiếc máy bay, trực tiếp phá vòng vây đánh tháo thầy ra nước ngoài. Putin tìm đến Nowak và bầy tỏ ý định, nhưng Nowak lại lo ngại trăm điều, bởi quan hệ của công ty ông với thị trường Nga, hơn một nửa nghiệp vụ nằm tại Nga, nếu lỡ làm cho lão tóc trắng Yeltsin nổi giận lôi đình mà trừng trị thì đỡ không nổi, tổn thất khôn lường. Nhưng Nowak cũng biết rõ rằng, mình nợ Putin một ân huệ, trước sau cũng phải trả, hơn nữa tay này cũng chẳng vừa, lôi thôi hắn đưa mình về chầu Diêm Vương dễ dàng như thò túi lấy kẹo. Suy nghĩ nát óc, lão chợt nẩy sinh ra một kế, mắt sáng hẳn, nhìn Putin nói chậm rãi: “Tôi không thể mượn máy bay cho anh, nhưng anh có thể đến văn phòng chúng tôi ở Moscow để thuê máy bay...” Putin cũng mừng vì có một tia hy vọng nhưng lại nói: “Tôi không có nhiều tiền như vậy!” Nowak cười nói: “Tôi sẽ báo cho nhân viên của tôi được biết, anh chỉ cần đưa 200 Đô La đặt cọc là được”. Nói xong, Nowak rút ngăn kéo đưa hai tờ 100 Đô La vào tay Putin, Putin mắt sáng hẳn, cảm tạ rồi quay đầu ra về. Như vậy, theo đơn giá 10,000 Đô La, Putin đặt cọc chỉ 200 và thuê được từ hãng hàng không Ba Lan một chiếc Boing 747.
Đêm ngày 24 tháng 9 năm 1997, Putin trong bộ quần áo Ninja, đầu đội mũ len đen chỉ lộ đôi mắt. Anh lẩn nhanh như một con sóc tuồn theo bóng tối của hàng cây ven phố mò đến bên biệt thự của thầy Anatoly. Anh xuất hiện như phép lạ trước mặt hai tên cảnh sát canh giữ căn nhà và cho hai tên cùng lúc hít mùi thuốc mê hạng mạnh của KGB, hai thân người hôn mê trong chốc lát nằm sõng soài trên bờ cỏ. Putin mở cửa đi vào phòng ngủ đánh thức ông thầy khi ấy đang ngủ say: “Dậy, thầy đi theo con ngay”, khi Anatoly hiểu rõ chuyện gì xẩy ra thì kinh ngạc từ chối: “Nếu con làm vậy sẽ phạm tội phản quốc, Yeltsin sẽ dùng cực hình với con, sao con lại hồ đồ đến vậy?” Putin trả lời rằng: “Thưa thầy, con đã từng làm việc ở KGB và hiểu rõ rằng, tuổi tác và sức khoẻ thầy như thế này, nếu bị cầm tù cũng ngang với tử hình. Con làm vậy là xuất phát từ tình thầy trò, không liên quan đến chính trị, lúc này đây con cũng bất chấp, cứu mạng sống của thầy là trên hết”. Nói xong, anh ta mặc kệ thầy muốn hay không, xốc thầy dậy trên vai lẻn theo cửa sau của biệt thự đưa thầy lên chiếc xe con đã chuẩn bị từ trước rồi lái băng băng ra phi trường. Putin dìu thầy lên máy bay ngồi yên vị, nói: “Một người làm, một người chịu, thưa thầy, con không tiễn thầy nữa, ngày mai con sẽ đến đầu thú trước tổng thống. Con đã bố trí người ở sân bay Paris đón thầy, mong thầy bảo trọng!”. Nói xong quay lưng đi thẳng. Anatoly cảm động nước mắt tràn mi, nghẹn ngào nói không nên lời.
Khi Putin quyết định làm việc này, trong thâm tâm đã sẵn sàng nhận cực hình với tội phản quốc từ tổng thống Yeltsin. Anh cảm thấy mình nên đến gặp trực tiếp mặt đối mặt với tổng thống nhận tội và nói rõ mọi điều. Sáng hôm sau, anh đến phòng làm việc của Yeltsin, kể hết sự thể đầu đuôi của việc làm này, anh nói:” Thưa tổng thống, tôi đã phụ lòng tin của Ngài, nhưng ông ta là ân sư của tôi, tôi đã quyết định làm vậy !”
Điều mà Putin vạn lần bất ngờ là, Yeltsin nghe xong đứng dậy, đi đi lại lại vài vòng rồi đột nhiên phá lên cười:” Vladimirovich, anh biết rằng tại sao ta trọng dụng anh không? Đấy là trong anh có hai ưu điểm mà người khác không có, một là khí chất và lòng quả cảm của một quân nhân, hai là lòng trung thành với bạn bè. Anh nói không sai, tuy rằng ta và Anatoly bất đồng chính kiến, nhưng đó lại là chuyện khác. Anh làm tôi hài lòng bởi nhiều khi tôi cố ý nói xấu Anatoly trước mặt anh, nhưng anh không hề phụ hoạ nửa lời. Đấy thực sự là điều đáng quý, bởi trên thế giới này, rất nhiều kẻ nịnh nọt, đứng trước lợi ích chính trị và kinh tế đều mất đi phương hướng, thậm chí bán rẻ bạn bè. Thôi, coi như không có gì xẩy ra, ta còn có những công việc trọng đại cần đến anh !”
Ngay trong khoảng khắc ấy, trong thâm tâm của Yeltsin đã mặc nhận tuyển chọn Putin làm người kế nhiệm của mình. Sự việc trên bị giới truyền truyền thông Nga đưa tin rầm rộ, nhưng do được sự che chở từ Yeltsin, nên Putin bình an vô sự mà còn được tăng phần ái mộ từ Yeltsin.
Anatoly sau khi đến Pháp được mọi sự giúp đỡ từ bạn bè Putin, cuộc sống dần dần ổn định. Mấy năm trôi qua, vụ án của ông cũng dần bị lãng quên và huỷ bỏ. Đến đầu năm 2000, Putin tranh cử tổng thống, Anatoly cũng dấn thân bôn ba trong và ngoài nước tuyên truyền cổ vũ kêu gọi mọi người ủng hộ học trò mình. Đáng tiếc thay vào ngày 20 tháng 2 năm 2000, ông bị chết đột ngột tại Leningrat. Trong tang lễ của ân sư, Putin đánh giá cực cao phẩm chất và con người Anatoly, khẳng định ông là người thầy chính trị của mình, một mô phạm của một chính trị gia dân chủ.

Ngày 10 tháng 8 năm 2011, nhân dịp kỷ niệm 70 năm ngày sinh của Anatoly, Putin đã cùng người quả phụ của thầy đến đặt vòng hoa trước mồ Anatoly, lặng lẽ truy niệm người thầy của mình. Chính bởi cá tính cương trực và dám nghĩ dám làm của Putin đã làm cảm động Yeltsin thậm chí đông đảo người dân Nga.
Bất luận làm kinh doanh hay trên chính trường, đều cần phải có năng lực và lòng trung thành. Không có lòng trung thành, năng lực cũng sẽ bỏ đi.
Đấy là chuyện kể về một người con thường dân, một cao thủ Judo, một tình báo viên của thời đại Xô Viết, một người có thể lái chiến đấu cơ, một con rồng có thể bay lên trời cao, lặn xuống biển sâu, một người trọng tình trọng nghĩa, một người đồng niên mà tôi quý trọng - Vladimir Vladimirovich Putin.

Tác giả: Peter Pho
Previous Post
Next Post

post written by:

0 comments: